Xe đến Chiềng Khoa khi trời đã xế chiều. Những con dốc 12% và khúc cuagấp liên tiếp trên đường khiến tất cả mọi người đều gần như kiệt sức.Đám sinh viên nam lúc đi còn hăng hái trêu chọc cười nói, giờ chỉ imlặng bốc dỡ những đồ đạc cồng kềnh khỏi xe rồi ngồi phịch xuống ngay bên cạnh. Đám sinh viên nữ lả đi như tàu lá héo, nếu không túm tụm vịn vàonhau chắc đã ngã lăn ra đất. Ngay cả anh chàng cán bộ của huyện đoàn đicùng cũng không giấu nổi vẻ mệt mỏi. Vừa vặn người kêu răng rắc, anh tavừa hất mặt về phía trước, nơi có một dãy nhà cấp 4 quét vôi vàng đóngcửa im ỉm.
- Kia là trụ sở uỷ ban. Giờ này chắc chủ tịch xã đang ở ngoài suối, để tôi đi gọi.
Lát sau, anh ta quay lại với một người đàn ông đứng tuổi, quần xắn tậnbẹn lộ hai cẳng chân khẳng khiu, tay xách cái lưới còn ướt sũng. Tronglúc chủ tịch xã kiêm ứng cử viên cho vai cao thủ ngư võng trận pháptrong phim chưởng, cán bộ huyện đoàn và thầy trưởng đoàn vào trong trụsở để xem xét giấy tờ kế hoạch cũng như hương vị của loại chè Tô Múa đặc sản địa phương, đám sinh viên tập hợp, chỉnh đốn đội ngũ, dưới sự giámsát của một người khác. So với thầy trưởng đoàn, người này trẻ hơn, gầyhơn, dễ gần hơn (với đám con gái thì còn phải đưa thêm một so sánh nữa:đẹp trai hơn) nhưng không kém phần nghiêm khắc. Câu chuyện rỉ tai rúcrích suốt mười tiếng dọc đường khiến ai cũng biết đó là Đăng, sinh viênvừa tốt nghiệp của trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247524/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.