Cẩn quý phi quả thật là một người khá thần kì, lời nói ra đến cả lão giang hồ như Triệu Phúc cũng không khỏi cảm động vài phần, càng đừng nói đến vua Gia Ninh không còn sống bao lâu, tử tự duy nhất chỉ mới ba tuổi.
Vua Gia Ninh nhìn Hàn Vân mơ mơ hồ hồ bên cạnh Cẩn quý phi, trong mắt không khỏi cảm thấy ươn ướt, ông tốn thời gian hai mươi năm dày công mài giũa đích tử, không ngờ lại mất đi nhi tử vào tuổi xế chiều, đến cuối cùng nhi tử còn sống bên cạnh chỉ có đứa trẻ ba tuổi này.
Ông cả đời làm hoàng đế, lại không thể bảo vệ nhi tử nữ nhi của mình.
"Yên tâm, Hàn Vân là tử tự duy nhất của Trẫm, thiên hạ của Trẫm còn chờ nó nắm giữ, giang sơn Hàn gia cần dựa vào nó để kéo dài. Dù Trẫm không còn, trên đời này cũng không ai dám ức hiếp nó, sỉ nhục nó." ông siết chặt tay Cẩn quý phi, tháo nhẫn ngọc ở ngón tay đặt vào lòng bàn tay nàng, trong con ngươi chợt lóe lên tia sáng "Thiên hạ của Trẫm chỉ có thể do nhi tử của Trẫm kế thừa."
Cẩn quý phi sững sờ nhìn vua Gia Ninh, chiếc nhẫn lục bảo ấm áp lại lạnh lẽo, trong phút chốc như muốn đốt cháy lòng bàn tay nàng.
Vua Gia Ninh xoa đầu Hàn Vân, cảm giác ẩm ướt trong mắt ông lại nhàn nhạt nổi lên, ông nhìn Hàn Vân vài lần, rồi phất tay với Cẩn quý phi "Về cung đi, Trẫm không triệu kiến, không cần đến biệt uyển, Hữu tướng là thần tử đắc lực, có hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095595/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.