"Điện hạ."
Sau khi Ôn Sóc đi xa, Cát Lợi vẫn luôn đợi bên ngoài cửa sổ mới gõ cửa.
"Vào đi." giọng nói nhẹ nhàng của Hàn Diệp vang lên trong phòng.
Cát Lợi bưng một chén thuốc đẩy cửa ra, thấy Hàn Diệp đã rời khỏi bàn, đứng trước giường.
Ống tay áo trên cổ tay trái của Hàn Diệp bị cuốn lên, lộ ra cánh tay cân đối mạnh mẽ, trên cánh tay có vài vết dao nông sâu, băng gạc trên vết thương thấm máu, vừa nhìn đã biết là vết thương mới. Hắn phất tay phải về phía Cát Lợi.
Cát Lợi im lặng đi về phía trước, lấy đoản kiếm được phủ lụa đỏ trên khay đưa cho Hàn Diệp, mở nắp chén thuốc rồi đặt dưới cổ tay trái Hàn Diệp.
Nếu có người ở đây sẽ rất ngạc nhiên vì biết trong chén thuốc mà mỗi ngày Cát Lợi mang đến cho Đế Tử Nguyên chẳng có gì cả.
Hàn Diệp cầm đoản kiếm cắt vào tay trái không chớp mắt, vết dao sâu hơn bình thường, máu tươi trào ra dọc theo vết thương nhỏ xuống chén thuốc. Một chủ một tớ đứng im lặng, không ai lên tiếng.
Cát Lợi liếc nhìn Tĩnh An Hầu quân trên giường, trong lòng hiểu rõ, dù hắn có phản đối thế nào, Điện hạ cũng sẽ không đổi ý. Mọi người chỉ biết oán trách Điện hạ cố chấp giữ Tĩnh An Hầu quân bị thương nặng ở lại Nghiệp thành, nhưng lại không biết nếu sớm đưa Tĩnh An Hầu quân về thành Thanh Nam, sớm đã vì thương thế quá nặng mà chết trên đường rồi.
Cát Lợi từ nhỏ lớn lên ở Đông cung với thân phận là thái giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095580/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.