Thân phận của Uyển Cầm được đồn đãi trong kinh nửa tháng, cả phố lớn ngõ nhỏ cũng nghe được, đến mức khả năng sai sự thật cơ bản cũng bị xóa sạch, tiểu thư công tử thế tộc cũng muốn nhìn nha đầu tiểu thư của phủ Tĩnh An Hầu này thêm một chút, nhưng từ sau khi án Tần phủ được vén lên, nàng không ra cửa lớn cũng không qua cửa nhỏ, khiến trong lòng mọi người đều ngứa ngáy, nhưng cánh cổng phủ Tĩnh An Hầu quá cao, không ai dám trực tiếp gửi thiệp, mời Uyển Cầm ra ngoài cho mọi người thưởng thức.
Dù bên ngoài có bao nhiêu sóng gió vì vụ án Tần phủ, Uyển Cầm mỗi ngày chỉ ở hậu viện của Hầu phủ, tưới hoa, nhổ cỏ, thỉnh thoảng viết thư pháp, rất rảnh rỗi. Hôm nay, nàng bưng chén trà đã pha xong đến thư phòng, nửa đường gặp thiếu niên chần chừ trong sân mãi không vào, ánh mắt hiện lên ý cười thản nhiên.
"Sao huynh lại tới đây? Muốn gặp tiểu thư sao?"
Ôn Sóc giật mình khi nghe thấy giọng nàng, xoay người gãi gãi đầu "Không phải, hôm nay ta tới để tặng muội một thứ."
Uyển Cầm thoáng thấy sự mệt mỏi trong mắt hắn, đặt chén trà lên bàn đá, giọng không kìm được "Nghỉ ngơi đã, uống ngụm trà, dáng vẻ này của huynh giống như đã mấy ngày không ngủ. Nói đi, huynh muốn tặng ta thứ gì?"
Ánh mắt Ôn Sóc hiện lên ý cười, gật đầu, theo nàng tới cạnh bàn đá, lấy một quyển trục từ trong tay áo "Ta nhờ sư phụ ở lầu Kim Ngọc bồi tranh lại, Uyển Cầm, đây là lễ vật sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095511/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.