Xe ngựa vững vàng dừng trước lầu Linh Tương, tiếng đàn ca dạ vũ từ trong truyền tới, vô cùng náo nhiệt. Uyển Thư gõ gõ cửa xe ngựa, đang định gân cổ gọi hai vị tôn Phật ra ngoài, lúc này rèm cửa bị vén lên, hai người lần lượt nhảy xuống.
Uyển Thư trợn to mắt, nhìn vết bầm ở khóe mắt hai người, sắc mặt biến hóa khó lường, thật lâu sau mới tìm được giọng nói của mình "Tiểu, tiểu thư, công chúa, vào thôi." với thân phận của hai người này, vậy mà lại đánh nhau trong xe ngựa, truyền ra ngoài cũng không sợ thành trò cười.
Đế Tử Nguyên và An Ninh ngược lại rất thản nhiên, nhìn nhau một cái, đi vào lầu Linh Tương, vừa mới vào liền phát hiện không khí đại sảnh có chút không bình thường.
Hôm nay là mười lăm, theo lệ Lâm Lang phải diễn tấu đàn trên khán đài cho quan khách mới đúng, nhưng trên khán đài lúc này lại không có ai, quan khách trong đại sảnh đang ngồi ngay thẳng, nhấp rượu hết sức yên tĩnh, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Mẫu Đơn các trên lầu hai, nét mặt quỷ dị.
An Ninh và Đế Tử Nguyên nhìn theo, đều ngẩn ra.
Đầu cầu thang, một hàng thị vệ canh giữ mặc y phục ngoại quốc, nắm loan đoan trong tay, khuôn mặt thô kệch, dáng vẻ lạnh lùng, thản nhiên nhìn chằm chằm quan khách trong đại sảnh. Trong Mẫu Đơn các trên lầu hai, tiếng đàn liên miên không ngừng, xen lẫn tiếng cười hào sảng của nữ tử.
Đế Tử Nguyên và An Ninh là khách quen của lầu Linh Tương, quan khách nơi này cũng tính là quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095504/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.