"Tiểu thư, tiểu thư!"
Nhậm An Lạc thất thần ngồi trên ghế dựa dưới tán cây, Uyển Thư kêu hai lần mới định thần lại, quay đầu nhướng mày khi nhìn thấy dáng vẻ nũng nịu của Uyển Thư "Chuyện gì?"
Uyển Thư vuốt ve góc áo, lắp ba lắp bắp nhìn Nhậm An Lạc, nói "Tiểu thư, công chúa An Ninh muốn gặp người."
Nhậm An Lạc hơi khựng, xua tay "Không gặp."
"Tiểu thư." Uyển Thư hiếm lắm mới không lập tức làm theo mệnh lệnh, nàng kéo tay áo của Nhậm An Lạc "Người gặp công chúa một lần đi, nàng đã đến nhiều lần rồi."
Từ lúc Nhậm An Lạc hồi kinh hai ngày trước, mỗi ngày công chúa An Ninh đều đến cửa cầu kiến, nhưng đều bị Nhậm An Lạc chặn ngoài cửa. Uyển Thư đồng cam cộng khổ với công chúa An Ninh một tháng dưới núi Hóa Duyên, cũng có chút tình nghĩa, nên mới nói vài lời tốt cho nàng.
Nhậm An Lạc sắc mặt không đổi, Uyển Cầm bưng hai chén trà nóng từ hành lang đi đến, nháy mắt với Uyển Thư, Uyển Thư ngầm hiểu, lui sang một bên.
Uyển Cầm đặt chén trà lên bàn đá "Tiểu thư, sau khi tin tức của người truyền về, công chúa vẫn luôn tự trách, ta nghe Uyển Thư nói trên đường từ núi Hóa Duyên trở về, công chúa vẫn luôn trốn tránh người. Nếu không có chuyện gì gấp, hẳn là nàng sẽ không đến phủ Tướng quân một ngày ba lần, người gặp nàng một lần đi."
Tay đặt trên đầu gối của Nhậm An Lạc khẽ động, im lặng một lúc mới vẫy tay "Để nàng vào."
Lời vừa dứt, ngoài sân đã vang lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-thu-an-lac-truyen/1095477/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.