Tiếng nhạc mừng vui vang lên không dứt bên tai, người thị nữ đợ Lệnh Viên từ trên xe xuống, xuyên qua tấm khăn trùm dầu, nàng thấp thoáng nhìn thấy một người từ trên bậc thềm cao trươc cửa phủ bước ra. Y đi về phía nàng, bất chấp việc mọi người đều đang có mặt vén tấm khăn chùm đầu của nàng ra. Lệnh Viên chăm chú nhìn người trước mặt, chỉ thấy bên khóe miệng y thấp thoáng nét cười, bộ dạng phong lưu tuấn tú đó rõ ràng là Doãn Duật. Sắc mựt của nàng biến đổi hoàn toàn, y thì lại nở một nụ cười tươi. Đột nhiên có một tràng tiếng bước chân dồn dập vang lại, Lệnh Viên trơ mắt nhìn một thanh chùy thủ sắc bén xuyên ra từ lồng ngực y, từng giọt máu đỏ tươi nhỏ xuống. Phía sau lưng Doãn Duật là khuôn mặt dữ dằn của Khánh vương, hắn hằn học rút chùy thủ ra, quay sang nói với một người: “Thế tử của Ký An vương gia và Dận vương phi ngầm tư thông với nhau, vi huynh thay tứ đệ giết hắn rồi.”
“Đừng...” Tiếng kêu thê thiết của nữ tử xé tan bầu trời đêm tĩnh lặng, lòng bàn tay nàng ướt đẫm mồ hôi, khuôn mặt của nam tử trước mắt dần trở nên rõ ràng. Doãn Duật không để tâm tới chỗ nước bị nàng làm đổ trên mặt đất, vội vàng đưa tay giữ lấy bờ vai nàng: “Kiều nhi, sao vậy?”
Ác mộng, lại là ác mộng.
Lệnh Viên đưa tay giữ chặt lấy trái tim đang không ngừng đập thình thịch, rồi lại đẩy mạnh y ra, lớn tiếng hét lên: “Không được gọi ta là Kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-phi/3151767/chuong-29-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.