Chiếc xe ngựa rẽ ra ngoài con hẻm dài tĩnh mịch. Anh Tịnh trả tiền xong, trong lòng thư thái, lại liếc nhìn Lệnh Viên , thấy trên khuôn mặt tuyệt đẹp của nàng đã không còn vẻ băn khoăn, bứt rứt như khi tới, dường như còn có vẻ thoải mái, dễ chịu.
Những ngón tay thon dài lặng lẽ nắm chặt chiếc khăn gấm, Lệnh Viên thở phào nhẹ nhõm. Trong thời gian ngắn như vậy, Thế Huyền không thể xuất cung, là nàng đã cả nghĩ rồi.
Mặc Lan biệt viện vẫn sáng trưng đèn đuốc, soi tỏ cả nửa bầu trời đêm tối mịt.
Anh Tịnh đơc Lệnh Viên xuống xe. Nàng lại ngẩn ngơ dừng chân ngoài cửa. Ngọn đèn lồng dưới mái hiên tỏa ra những tia sáng dịu nhẹ càng khiến bóng dáng yếu ớt kia trở nên tha thướt. Dưới ánh sáng mờ ảo, nàng cứ lặng lẽ đứng như vậy.
Đêm khuya lạnh, say lòng người.
trong điện đã chẳng còn tiếng đàn ca, cũng chẳng còn người nhảy múa, Lệnh Viên từ đài Tiêu Dao đi ra, bỗng nghe Công chúa Vnhx Huy thở hào, cười nói với thị nữ: “Đi thôi, về cung, mẫu phi còn đang đợi ta đấy.”
Sau đó, nàng bám theo Vĩnh Huy, quả nhiên đã nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của Liêu phi. Nàng cứ ngẩn ngơ nấp sau gốc cây như thế, nhìn bóng dáng hai mẹ con họ dần biến mất khỏi tầm nhìn.
Vĩnh Huy xưa nay vẫn không được sủng ái, nhưng lúc nào cũng có một người ở trong cung lặng lẽ chờ nàng ta. Còn Lệnh Viên thì sao?
Phụ hoàng, mẫu hậu của nàng trước giờ đều chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-phi/3151763/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.