Bức rèm châu màu trắng khẽ đung đưa, ngoài cửa sổ có ánh nắng hắt vào, xen lẫn tiếng nước chảy là tiếng chim hót, trong sự thanh tân còn mang theo đôi phần tao nhã. Bức màn được khẽ vén lên, Lệnh Viên bất giác cau mày, mùi trầm hương tràn ngập trong phòng vẫn không thể át đi mùi thuốc... Phía sau bức bình phong thêu hình mấy đám mây đen, thấp thoáng nhìn thấy một bóng người, nhưng mấy tiếng ho yếu ớt kia thì lại rất rõ ràng.
Bộ triều phục đã được cởi ra, Thế Huyền chỉ mặc một chiếc áo mỏng màu trắng, khoác hờ thêm một chiếc áo gấm thêu hình rồng, những thứ đồ trang sức đều đã được tháo xuống, chỉ còn duy nhất cây trâm dài làm bằng ngọc vẫn cài trên đầu. Mực trên ngòi bút lông đã khô, trên bàn có một chứ lớn - chuẩn.
Lệnh Viên ngẩn ngơ đến thẫn thờ, phía sau có tiếng bước chân mà nàng không hề hay biết.
Chuẩn cho Khang thái phi rời kinh ư? Hay là chuẩn cho việc cầu thân của Khánh vương ?
Lệnh Viên đi tới bên cạnh y, sắc mặt trắng bệch cùng với bộ dạng rầu rĩ của y đều lọt vào mắt nàng. Ánh mắt nàng lại dừng trên chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, ống tay áo rộng lướt qua mặt bàn, những ngón tay thon dài, mảnh khảnh thu lại, tờ giấy tuyên trải trên mặt bàn lập tức bị vò nát trong lòng bàn tay. Thế Huyền kinh ngạc, thẫn thờ nhìn sang, còn tưởng mình đang gặp ảo giác.
Nàng... đến từ lúc nào?
“Cho dù Hoàng thượng có đủ lý do để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hoang-phi/3151757/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.