Trần Chiêu cười, nói. "Trách nàng? Sao ta có thể không trách cho được? Ta khác với nàng, từ nhỏ nàng đã có tất cả, được người nhà chiều chuộng, được người khác kính nể, chưa từng thiếu người có lòng thành. Còn ta từ nhỏ đã bị xem thường, bị đối xử lạnh lùng, từ trước tới giờ chưa có một ai đối xử thật lòng với ta. Năm ấy nàng đứng trên đài cao, bảo rằng muốn che chở cho ta, ta đã nghĩ rằng cuối cùng đời này của ta cũng tìm được một người xứng đáng để ta giao phó tấm chân tình, nhưng không ngờ lại chỉ là thú vui thoáng qua của nàng. Nàng không tin tưởng ta, xem thường ta cũng chỉ vì bị người khác gây chia rẽ, hóa ra ta không phải là người đáng giá cho nàng phó thác." Chàng nói tới đây, cười tự giễu. "Nhưng thật ra ta lại không nỡ trách nàng, ta và nàng kết hợp lại cũng là để kiềm chế nhau, hà cớ gì phải giao tấm chân tình? Là ta cứ mãi u mê không chịu tỉnh, khát vọng có được trái tim của nàng."
Nghe chàng nói xong, Triệu Chân siết chặt ống tay áo, nhíu mày ngẩng đầu nhìn chàng. "Sao chàng biết ta chưa bao giờ đối xử thật lòng với chàng? Nếu quả đúng như lời chàng nói, chàng đối xử với ta thâm tình tới như vậy, tại sao chàng lại lựa chọn không tin tưởng ta? Sao không nói những chuyện này cho ta biết? Để ta che chở cho chàng. Lẽ nào chàng cảm thấy ta không có khả năng này hay sao? Chàng nói nghe hay lắm, nhưng suy cho cùng chàng cũng vẫn khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hau-hoi-xuan/1737995/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.