Không biết phụ thân bệnh hoạn ra sao, lòng Triệu Chân nóng như lửa đốt, nàng bèn tìm cách trà trộn vào trog phủ Tề Quốc Công, nàng vốn dĩ đã quá quen thuộc với biệt viện nhà mình, tránh né mấy tên hộ vệ, đánh ngủ mấy nha hoàn hầu hạ quăng ra phòng bên ngoài, sau đó dễ dàng ẩn mình vào trong phòng ngủ của phụ thân.
Triệu Chân đi đến trước giường, nàng chỉ mới đi mấy ngày thôi mà phụ thân đã gầy đi cả một vòng lớn, hai mắt khép hờ, hít thở cũng khó khăn, một bộ dáng bệnh quá nặng rồi.
Nàng vừa bi thương vừa tức giận: Ngươi được lắm Triệu Hoán, phủ Tề Quốc Công nuôi ngươi khôn lớn, phụ thân bệnh nặng đến như thế này, ngươi lại đem người đưa đến biệt việt mà tu dưỡng, tống cổ mấy hạ nhân đến đây hầu hạ là đủ? Được! Được lắm!
Có lẽ là phụ tử liền tâm, nên Tề Quốc Công cảm nhận được sự tức giận của nàng, ông chậm rãi mở mắt, nhìn thấy Triệu Chân ở đầu giường cũng không kinh ngạc hay kêu lên, biểu tình mờ mịt, ông nhìn nàng trong chốc lát rồi đột nhiên nước mắt rơi xuống:" Thật là nữ nhi của ta, là con tới đón phụ thân sao? Thật đúng là nữ nhi..." Vừa nói vừa nâng tay lên muốn chạm vào nàng.
Triệu Chân vội quỳ đến trước giường, cầm tay Tề Quốc Công, bàn tay này đã từng cứng cáp mạnh mẽ, giờ đây lại khô khốc như da gỗ, trong lúc nhất thời nàng cũng đỏ mắt:" Phụ thân, hài nhi đúng là nữ nhi của ngài, nữ nhi không có chết, ngài nhìn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hau-hoi-xuan/162034/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.