Chap 8
Reng ….Reng ….reng
- Oáp…..Ôi buồn ngủ quá mẹ ơi… Học văn mà như ru ngủ ý – Thanh Thanh vừa than vãn vừa cho sách vở vào cặp để chuẩn bị ra về.
- Chịu mày luôn ý, học hành thế này thảo nào toàn 6 với 7 – Băng Giang cười cười trêu Thanh
- Thế là cao rồi, môn gì thì môn chứ riêng văn với tao thế là quá đỉnh rồi. – Thanh đốp lại.
Trong khi hai cô nàng kia đang mải nói chuyện thì Khánh An đã thu dọn sách vở xong, đeo tai nghe rồi bước ra khỏi cửa lớp để đi về.
……
Như nhớ ra được điều gì đấy, Băng Giang quay đầu xuống bàn Khánh An để ngó rồi vung tay đập nhẹ vào người Thanh Thanh
- Ê ê mày , nhỏ Khánh An đâu rồi
- Ai biết, chắc về rồi
- Đi nhanh, mày quên mình phải làm gì rồi à – Giang kéo Thanh chạy nhanh ra khỏi lớp
- Làm gì……….à à rồi nhớ rồi, đi chậm thôi mày làm như đi ăn cướp không bằng- thanh cũng vội quơ cái cặp rồi chạy cùng Giang.
Hộc….hộc….hộc
- Nhỏ kia rồi……gì mà đi nhanh thế không biết – Giang thở dốc
- Rồi sao giờ mày, đi theo nó à – Thanh vẫn ngu ngơ như con nai tơ.
- Thì chả đi theo
- Ờ ờ, ế mà hình như nó đi bộ mày ạ.
- Hình như thế , thôi đi – Giang kéo Thanh đi.
- Khoan, vào lấy xe đã.
- Con hâm, nó thì đi bộ, mình đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-gio-cuon-di/2278668/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.