Chap 12
Cạch, Khánh An mở cửa nhẹ nhàng nhất và bước vào trong, đặt đồ lên trên mặt tủ. Cô ngạc nhiên khi lúc cô ra khỏi phòng cho đến lúc quay trở lại, mọi thứ vẫn không hề thay đổi một chút nào, cả về vật và người.
Thấy An vào nên Thế Mạnh nhẹ nhàng đặt tay của Mộc Miên xuống, rồi quay qua nhìn An.
- Chị ấy vẫn chưa tỉnh à anh?
Thế Anh chỉ lắc đầu thay cho câu trả lời.
- Em mua chút cháo để lát chị ý tỉnh lại thì bắt ăn, kiểu này chắc do bỏ bữa đây mà
- Con bé này, chả bao giờ nghe lời người khác vậy, có mỗi việc ăn thôi mà cũng không chịu ăn, thật khiến người khác đau lòng mà – Giọng nói của Thế Mạnh vừa có một chút trách móc lại pha chút dịu dàng quan tâm.
- À thế cái chú lúc nãy…..- Như nhớ ra điều gì, anh quay lại hỏi An.
- Em tiễn chú ý về rồi, muốn đưa chú chút tiền để cảm ơn nhưng chú ý không nhận. Trả giúp tiền xe chú ý lại bảo để dành mua đồ cho chị Miên bồi bổ, thật không ngờ giờ còn có những con người tốt như vậy.
- Đấy em thấy chưa, đến họ còn nghĩ cho em như vậy mà giờ còn chưa tỉnh là sao… - Thế Mạnh quay đầu lại trách móc một cô gái đang nằm trên giường bệnh, còn chưa tỉnh.
Khánh An mỉm cười trước hai con người này, không chịu nổi sự sến sẩm của anh Mạnh, nên cô đành cất lời.
- Chị ý tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-gio-cuon-di/2278662/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.