Sau khi ăn sáng xong, Uyên cải trang thành nam nhân dắt Như đi ra ngoài. Như rất bất ngờ khi Uyên dắt ra hai con ngựa. Cô cười nói với nàng.
- Mỗi người một con đi lên trên khu rừng kia, chúng ta sẽ đi chung nha.
Như gật đầu cười dịu dàng với cô. Trong cái cơn gió nhẹ thoảng qua, cùng với ánh nắng dịu dàng không quá gay gắt của tiết trời đầu xuân. Không khí ở trong miền Nam không quá lạnh cũng không quá nắng, nó ôn hoà như tình yêu của hai người vậy. Trên đoạn đường ít người qua lại, họ ngồi cưỡi hai con ngựa đi từ từ, nắm tay nhau hát hò những lời yêu thương.
Lên tới một ngọn đồi rộng mênh mông. Uyên dừng lại buộc chú ngựa của mình bên dưới. Cô qua bên con ngựa của Như cùng ngồi lên. Bàn tay vòng qua ôm lấy eo Như, họ thong thả đi khắp ngọn đồi ngao du, cùng nhau ngồi xuống một gốc cây nghỉ mệt, dưới bóng râm của những tán lá xum xuê, hai người ngồi dựa lưng vào nhau. Uyên ngồi kết một chiếc nhẫn cỏ. Cô cầm lấy bàn tay của Như. Luồn chiếc nhẫn vào ngón tay kế út của nàng khiến Như bất ngờ.
- Làm vợ em nhé. Em yêu chị, cả đời này yêu chị, bên chị, không rời xa chị. Em thề sẽ bên chị đến khi nào chị chán em, bỏ em thì em mới đi.
Như xúc động trước lời cầu hôn của Uyên, đứa con gái ngốc này còn sợ nàng rời xa nó, nàng yêu nó, rất yêu, làm sao nàng có thể chán nó được chứ. Uyên vừa trẻ, vừa đẹp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451550/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.