Chương trước
Chương sau
- Em khá là lo cái bụng dạ của hai người này. Thanh nói vậy không hề sai, cô ở trong phủ đã lâu, cô đủ hiểu mưu mô và dã tâm của chị em hai mợ này tới đâu. Nếu mợ Hai yên phận thì đã được gả vào gia đình tử tế rồi, nhưng mợ lại tham lam, muốn có được danh phận ở phủ cậu Tư, việc trở thành mợ Hai đều là âm mưu của mợ sắp đặt, chứ cậu Tư thực chất không có chút cảm tình nào với ả. Đến khi Thanh vào phủ làm mợ Ba, mợ Hai sợ một mình không đối phó được nên kiếm cả em gái đưa vào đây nhằm củng cố vị thế dễ dàng chiếm đoạt gia sản. Vậy nên khi Trang vào phủ làm mợ Năm, hai chị em họ liền lợi dụng nàng như một quân cờ trong tay.
Như và Uyên đều biết điều Thanh lo không hề thừa, nhưng trước hết lúc này phải đối phó cậu Tư trước, nếu cậu ta mà qua được lần này, thì bao nhiêu việc họ làm không những đổ sông đổ biển mà nếu bị truy ra thì với cái tâm địa rắn rết kia, họ và tất cả mọi người liên quan đến kế hoạch lần này sẽ bị cậu Tư hành cho sống không bằng chết. Vậy nên họ phải gác hai người phụ nữ kia sang một bên đã.
Ở bên phòng của mợ Tư, nhìn đứa con trai còn đang nằm nôi của mình từ khi sinh ra đến giờ cậu Tư chả thèm ngó ngàng đến làm mợ càng thêm căm hận. Người mà ả hận nhất chính là Uyên. Từ khi Uyên về phủ, cô giúp mợ Ba mợ Năm lấy lòng cậu, được cậu yêu thương chiều chuộng giao cho biết bao nhiêu việc, so với các mợ, quyền uy của Uyên trong phủ chỉ thua mợ Cả một chút, còn ở bên ngoài, mọi việc kinh doanh của tiệm từ nhỏ đến lớn Uyên đều nhúng tay vào. Cô ả có cái gì chứ. Trẻ tuổi, con cái chưa có. Còn cô, vất vả sinh con trai cho cậu mà vẫn phải sống dựa vào tiền lương mợ Cả phát cho hàng tháng. Càng nghĩ càng hận. Tưởng được chị Hai nâng đỡ thì sẽ được suиɠ sướиɠ ở đây, ai dè chị Hai cũng thất sủng. Cô càng nghĩ càng ức. Không thể nhắm mắt chịu đựng thế này được. Cô liền đến tìm chị gái mình. Đúng lúc mợ Hai cũng đang sôi sục không yên. Hai người đóng cửa lại thì thầm to nhỏ.
- Chị à, bây giờ tính sao đây, cậu Tư sắp về, chị em mình phải nhân cơ hội này thôi, nếu không sẽ rất khó có cơ hội.
- Chị biết chứ. Những ngày cậu đi vắng chị em mình phải luồn cúi mấy ả ta. Giờ cậu về, em phải nghĩ cách tranh sủng chỗ cậu. Chị không có khả năng ấy nhưng em thì có.
- Chừng nào còn con Sáu, chừng đó chị em mình sẽ không thể đối phó với bọn họ được.
- Vậy em có dự tính gì.
- Lần trước bỏ độc bọn họ biết rồi, bọn người làm thấy tấm gương út Na sẽ không dám nữa. Chỉ còn một cách.
- Cách gì.
- Vu cho nó tội nɠɵạı ŧìиɦ, phản bội cậu Tư, coi nó thoát đường nào.
- Kế hay lắm. Nhưng kiếm ai để vu vạ cho nó đây.
- Thằng trưởng quầy tiệm vàng, hay đi theo nó. Chỉ cần nó chết. Chị em mình sẽ ít nhiều có được quyền quản lý vài cửa tiệm.
- Được, để chị nghĩ cách đưa chúng vào tròng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.