Những lời Như nói làm Uyên muốn nhũn người ra rồi, khi nãy tính ăn thịt chị một lúc cho bõ thèm, bù lại việc đêm hôm trước phải ngồi ngoài vỗ muỗi canh cửa cho đôi kia. Nhưng thấy gương mặt sợ hãi của chị nên dù thèm lắm vẫn cố nhịn. Giờ chị lại nói thế này khiến cô chả thể nào chịu nổi nữa rồi. Bế chị lên, đặt chị nằm lên trên tấm thảm, cô lấy chiếc mền chùm kín đến cổ hai người, còn để ra hai chiếc đầu cho dễ thở. Ở trong chiếc mền đó, tay của Uyên bắt đầu không chịu yên phận mà táy máy. Cái áo ngoài của Như khi nãy chưa kịp cài nút nên cô dễ dàng luồn tay vào bên trong lớp áo yếm, vân vê cái núm nhỏ bên trong.Như cũng chả chịu kém cạnh gì, trong khi Uyên đang nhiệt tình chăm sóc phía bên trên của mình thì cô cũng đã kịp luồn tay vào bên trong lớp quần của Uyên. Bàn tay cô xoa nhẹ nơi rừng cây bên ngoài khe suối của Uyên, một tay cô kéo chân Uyên lên đặt nơi chính giữa hai đôi chân của mình, kẹp sát lại tạo ra một sự va chạm gần nhất có thể, chân Uyên cảm nhận được sự ướŧ áŧ của Như xuyên qua hai lớp vải quần, tay Như cũng đã cảm nhận được những dòng nước của Uyên đang chảy ra, ngón tay cô đã bắt đầu len lỏi vào bên trong một xíu, hai ngón tay kẹp lấy phần thịt nhô ra của Uyên mà kéo lên kéo xuống. Hai cô bé đều đang nhận được sự chăm sóc từ cơ thể đối phương. Như càng lúc càng éo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451524/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.