Như về lại phủ. Cô bắt đầu lên kế hoạch lấy lại toàn bộ cửa tiệm về tay mình. Mấy năm nay, người làm thân cận của Uyên trong các cửa tiệm vẫn đem sổ sách đến cho cô nên mọi việc dễ dàng xử lý. Ba của Như bị tấn công bất ngờ nên chưa kịp phòng bị. Mất đi thế lực kinh tế, các quan liền quay lưng lại với ông. Nếu như trước đây ông an phận thì không có gì đáng nói, đằng này ông lo lót cho họ quen rồi, giờ không có đương nhiên sẽ làm mất lòng quan trên. Họ chỉ cần nhúng tay một chút, ông bỗng nhiên bị nhốt vào nhà lao, đó là cách để họ uy hϊếp Như. Vì bản thân họ không hiểu hiềm khích của hai cha con cô. Và tiệm của cô muốn làm ăn yên ổn thì vẫn phải có các quan trống lưng.
Lần này Như biết bản thân đang tự dồn mình vào thế khó, nhưng vì cô quá bất mãn với ba mẹ. Với sự đau đớn của Uyên. Nên cô phải làm vậy, để cha cô biết thế nào là quả báo. Cho dù tài sản này có mất hết cô cũng phải làm. Ai nói cô hiếu thắng cũng được, ngu ngốc cũng được, cô chấp nhận hết.
Ở trong nhà lao, Như đưa cho cai ngục ít tiền rồi chạy vào gặp ba của mình. Ông trông cũng tiều tụy đi nhiều. Nhưng thấy cô vẫn cố ra vẻ đạo mạo.
- Con đã nghĩ thông rồi phải không? Mau mau cứu ba ra. Ba sẽ lại giúp các cửa tiệm của con làm ăn tốt trở lại.
- Ba vẫn chưa hiểu sao. Con để ba vào đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451491/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.