Mẹ Như trở về ngay sau cuộc nói chuyện. Thanh có dò hỏi nhưng Uyên nói không có gì quan trọng cả mọi người đừng lo. Kể như Uyên khóc lóc vài câu, than vãn vài lời thì mọi người còn có thể yên tâm. Đằng này cô bình thản đến mức khiến người khác phải lo lắng.
Đêm hôm ấy, Uyên nằm bên phòng dì Bé. Cô thủ thỉ với dì.
- Mẹ chị Như biết việc của Na với chị Thanh dì có lo không?
- Biết thì cũng biết rồi, út Na là con của dì, dì không ngăn cản thì ai có quyền ngăn cản chứ.
- Dì nói cũng đúng.
Thấy câu nói đầy vẻ suy nghĩ của Uyên, dì Bé liền hỏi.
- Con với bà Cả nói chuyện gì vậy?
- Thì còn chuyện gì khác ngoài việc ngăn cản con với chị ấy đến với nhau cơ chứ.
- Rồi con tính sao?
- Con cần có thời gian để suy nghĩ, chuyện này quan trọng, con không muốn vì cảm xúc nhất thời mà đưa ra quyết định sai lầm. Mà dì này... Dì có từng nghĩ sẽ phản đối út Na yêu người đồng giới không?
Nghe câu hỏi thốt ra từ Uyên, dì Bé cảm nhận được Uyên đã suy nghĩ rất nhiều mới dám hỏi đến việc tế nhị này. Thời gian gần Uyên, dì coi cô như con gái mình vậy. Nếu con gái đã chủ động muốn tâm sự, thì dì cũng sẵn lòng chia sẻ. Bà chậm rãi nói cho Uyên nghe.
- Là người mẹ, ai không muốn con mình có một cuộc sống bình thường chứ. Khi biết con gái mình có tình cảm không giống người bình thường, dì cũng rất buồn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451486/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.