Uyên sợ không kịp nên vội vàng hối anh Ba cùng mình lên đường về thăm mẹ Cả. Còn dì Bé thì ở lại chơi với cậu Vũ.
Ngôi nhà tuổi thơ của Uyên hiện ra trước mắt, đây là nơi mà Uyên không muốn nghĩ đến, và cũng chả muốn đặt chân lên. Nhưng vốn dĩ khi sinh ra, chả ai có quyền lựa chọn cha mẹ của mình cả. Cô là con của ba cô, điều đó vĩnh viễn không bao giờ thay đổi, ngôi nhà này là nơi đã nuôi nấng cô trở thành người con gái gai góc như bây giờ.
Bước vào phòng mẹ Cả, bà nằm đó tiều tụy đi rất nhiều, cả người chỉ còn da bọc xương. Thấy Uyên, bà cố gượng dạy để nói những lời thều thào.
- Uyên về rồi hả con, mẹ đã rất mong con về...
Uyên có chút đau lòng nhìn bà, lại gần nắm lấy bàn tay gầy guộc, lạnh gắt.
- Con xin lỗi vì đã về muộn.
- Không muộn, không muộn, về là tốt rồi. Cảm ơn vì đã về thăm mẹ. Tại mẹ, mẹ đã ép gả con. Để giờ con phải chịu cảnh goá chồng từ sớm. Xin lỗi, xin lỗi...
- Chuyện qua rồi mà mẹ. Chả phải con vẫn rất tốt sao.
- Phải, phải, vẫn rất tốt.
Mẹ Cả cứ thều thào nói chuyện lan man với Uyên. Sau đó bà nắm chặt tay cô.
- Con xem, con xinh đẹp thế này cơ mà. Nhất định sau này có đi bước nữa, phải chọn người mà con yêu thương và con cũng yêu thương họ nha. Đừng để ai sắp đặt số phận cho con một lần nữa.
- Dạ, con biết rồi.
- Ừ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451484/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.