Uyên bước ra tới cửa thì đột nhiên quay lại, cô ghé vào tai Thủy nói.
- Để cậu nghe cả chuyện của chị Trang nha, cũng nên cho cậu biết trước khi chết. Không lại vương vấn đi không nổi thì khổ chị em mình.
Thủy cười nhẹ rồi kéo Uyên ra ngoài. Cô lại chiếc ghế nãy Uyên để bên giường cậu Tư.
- Cậu này, em nghe thầy lang nói cậu chắc cũng không trụ được bao lâu nữa đâu. Em sẽ kể cho cậu nghe về chuyện của từng mợ làm sau lưng cậu. Cậu muốn nghe ai trước.
Cậu Tư đưa ánh mắt mệt mỏi nhìn Thủy. Trong lòng không khỏi tức giận nghĩ họ mong mình chết vậy sao. Nụ hôn của hai người vợ khiến cậu vẫn còn sốc. Cậu không tin được việc những người con gái có thể yêu nhau. Cậu cố an ủi mình rằng họ chỉ trêu tức cậu thôi. Phải rồi, Như là người vợ đầu tiên của cậu. Người mà đã có những khoảng thời gian rất hạnh phúc cùng cậu. Cậu phải hỏi về Như trước. Cậu khẽ nhếch cái miệng lên nói.
- Mợ Cả.
À, mợ Cả là người hết lòng yêu thương cậu, từng đêm ngồi uống rượu một mình cho vơi đi nỗi buồn, nỗi cô đơn vì bị cậu ghẻ lạnh. Thậm chí mợ ấy còn luôn mở cửa mỗi đêm để chờ có một ngày cậu ghé thăm mợ ấy. Nhưng cậu lại để người vợ đấy héo mòn theo ngày tháng. Đến khi mợ ấy gặp mợ Sáu. Mợ ấy như cái cây đang héo gặp được cơn mưa rào. Hai người ấy đã yêu nhau, họ còn bí mật làm đám cưới. Có trời có đất chứng giám.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451474/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.