Hôm nay trong phủ kẻ hầu người hạ túm năm tụm bảy bàn ra tán vào vì bỗng dưng không thấy mợ Hai, mợ Tư đâu cả. Con cái của hai mợ cũng không ở đây. Uyên liền tức tốc nói Như họp người làm. Thông báo cho toàn thể mọi người trong phủ biết. Vì cậu Tư bệnh nặng, mọi việc trong gia đình quá nhiều nên việc quản lí nhà cửa, đất đai ở dưới quê sẽ giao cho mợ Hai và mợ Tư. Người làm ai muốn xuống đó cùng với hai mợ thì đăng ký. Còn không thì những ai rảnh rỗi túm năm tụm bảy nói việc của chủ nhân sẽ được đưa xuống dưới đó.Mọi người nghe phải xuống dưới quê thì sợ hãi liền vội vàng đi làm. Không dám nói lung tung nữa. Bởi họ sợ mợ Hai và mợ Tư lắm. Nổi tiếng khó tính và ky bo. Hơn nữa ra ngoài ruộng phơi nắng phơi sương họ rất sợ.
Trong phòng của cậu Tư. Thủy bê cháo vào cho cậu ăn. Câu Tư hỏi.
- Nghe nói mợ Hai và mợ Tư được mợ Cả cho xuống dưới quê à?
- Đúng vậy.
Cậu Tư nhìn kiểu trả lời không không của Thủy thì bực bội hất đổ tô cháo đi.
- Khốn khϊếp, các người có coi tôi ra gì nữa không? Từ lúc về đến giờ không một ai tới thăm. Tài sản của nhà tôi cũng tự quyết định. Gọi họ tới đây. Nhanh.
Thủy không thèm nói gì. Cô bực bội đứng dậy đi ra ngoài, không quên đóng cửa thật mạnh làm cậu Tư giật mình. Thủy nói lại với ba mợ việc cậu Tư làm khùng làm điên. Uyên nói.
- Em nói thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451472/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.