Uyên buồn rầu nói với Như.
- Chị cũng biết rồi đó. Chị ấy lên chùa cũng mấy tháng rồi. Từ lúc chị Thanh mới mang bầu mà giờ cũng sắp sinh. Tình hình bệnh tình của chị ấy chúng ta đều biết. Có lẽ chị ấy chả còn bao nhiêu thời gian nữa. Lẽ ra cậu Tư về em sẽ lấy cớ để ghé thăm chị ấy. Nhưng vì chuyện xảy ra ngoài dự tính. Nên em chậm trễ. Chuyến đi lần này em muốn được cùng chị làm những điều mà những người yêu nhau thường làm rồi tranh thủ một chút thời gian. Mình sẽ lên trên chùa thăm chị ấy. Chị em mình cũng vào thắp nhang cầu trời khấn phật tác hợp cho tình yêu của chúng ta.
Như hiểu Uyên là người sống rất tình cảm và có trách nhiệm. Biết hoàn cảnh của Trang, cô nhất định sẽ không bỏ mặc. Em ấy luôn biết cách dung hòa mọi chuyện. Giống như chuyến đi này. Uyên không vì tình yêu của bản thân mà quên đi việc tới thăm Trang, cũng không vì việc đi thăm Trang mà để Như cô đơn ở nhà như những lần trước. Giờ đây, Như cảm nhận được sự nghiêm túc của Uyên. Em ấy rất muốn nàng mang danh phận là vợ của em ấy. Không phải là sự ngẫu hứng hay bồng bột trong một thời điểm nào đấy. Mà nó là khao khát, Uyên đang gắng hết sức để làm điều đó. Khi cô chả thể hét to lên cho cả thế giới biết hai người là vợ chồng thì cô sẽ tự nhủ với lòng, nguyện thề với trời đất. Đây là vợ của cô.
- Chị hiểu rồi. Cảm ơn em đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451457/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.