Chi nhìn sang Thủy. Hoá ra cậu ở trên kinh thành lâu như vậy là vì đã có người mới. Một cô Đài Trang về làm mợ Năm, một ả Phương Uyên về làm mợ Sáu đã lấy đi sự sủng ái của cậu dành cho cô. Tưởng mợ Năm đi rồi, dở trò với mợ Sáu một chút cô sẽ có cơ hội. Ai ngờ lại thêm một nàng Thu Thủy, làm gì còn cơ hội cho cô chứ.
Xuyến cũng thấy uất hận thay cho mình và em gái. Ai bảo ba mẹ đặt tên chị em cô là loài hoa Xuyến Chi cơ chứ.
Ngày ấy họ lấy nhau rồi mong mỏi sinh ra đứa con trai đầu lòng để được ông bà nội chia cho ít của cải. Nhà đông con, ai cũng muốn được hưởng phần nhiều. Ai ngờ mẹ cô sinh luôn một cặp hai đứa con gái khiến anh em cười chê. Ông bà nội ghét không chia cho gì cả. Thành ra họ ghét hai chị em cô, đặt tên hai đứa thành loài hoa cứt lợn. Bởi vậy chị em cô có cô gắng đến đâu cũng đều bị ghét bỏ. Lấy chồng rồi cũng chả có được chút tình yêu thương.
Uyên nhìn sang Thủy gật đầu. Thủy hiểu ý liền đến chỗ cậu Tư.
- Cậu à, em đi xa về cũng hơi mệt, cậu cho em nghỉ ngơi một xíu. Để mợ Tư hầu cậu, chứ từ lúc mợ ấy sinh con đến giờ, hai người cũng xa cách quá rồi.
Thủy nói rồi nhìn sang mợ Tư nháy mắt. Cậu Tư nhìn sang người vợ mà cậu không mấy mặn mà. Nhưng dù sao thì có lòng như vậy cũng tốt. Ả dù sao cũng sinh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451444/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.