- Em nấu ngon lắm, xem ra em cũng có lòng. Tối tôi ghé thăm em sau.
Uyên nhìn mợ Năm ra hiệu thành công gần tới rồi. Lúc ăn xong, cậu Tư nói Uyên vào phòng cậu có chút việc. Uyên biết cậu đã đoán ra.
- Tại sao em phải hao tâm tổn sức giúp đỡ mợ Năm, chén canh đó tôi thừa biết không phải em ấy nấu.
- Tại chị Cả bệnh, cậu phải lo lắng nhiều rồi. Mới đi xa về mà đủ thứ chuyện cậu chả được nghỉ ngơi, em thì nhiều việc nên sợ hầu cậu không được chu đáo. Tối nay cậu cứ sang chỗ chị Năm nghỉ ngơi đi. Bên chỗ chị Cả em lo cho. Em biết là nếu em không chăm sóc chị ấy cậu sẽ không yên tâm, rồi lại mất ngủ nữa.
Cậu Tư nghe cô vợ hiểu chuyện của mình nói thì mát lòng mát dạ. Cậu kéo Uyên ngồi lên lòng mình.
- Cậu thương em quá, gả vào đấy em thiệt thòi nhiều rồi. Cố gắng qua giai đoạn bận rộn này nha.
- Vì cậu, cực thế nào em cũng chịu.
- Vậy đêm nay em qua đó để ý mợ Cả giúp cậu. Có gì em báo lại cậu.
- Dạ, mà mai chị ấy về ngoại ạ.
- Ừ, nhà hai em gần nhau, em có muốn về nhà mình chơi một hôm không.
- Để em đưa chị ấy về rồi ghé qua nhà một chút thôi.
- Ừ, Em ấy khoẻ lại thì em đưa em ấy về bên ngoại, tiện ghé thăm ba mẹ em luôn. Dù sao từ khi về làm dâu em cũng chưa được về lại bên đấy. Cậu chuẩn bị quà rồi, sáng mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451404/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.