Út Na đi khỏi, Uyên mới lại chỗ Như, ánh mắt Như vô hồn nói với Uyên.- Em ấy có thai rồi à?
- Vâng.
- Cũng biết hết mọi việc rồi sao?
- Vâng.
- Em ấy sao rồi?
- Sốc giống chị, muốn bỏ đứa con đi, em đã phải ngăn cản và khuyên ngăn rất nhiều.
- Em muốn tôi giúp em ấy trả thù.
- Đúng vậy.
- Em đã nghĩ cho hoàn cảnh của tôi chưa. Chúng ta đều là vợ của cậu, là dâu con của dòng tộc này. Lấy chồng theo chồng, tôi đang là mẹ của những đứa con cậu. Sau này chúng lớn, chúng biết mẹ nɠɵạı ŧìиɦ với một người đàn bà, còn hại cha của chúng thì chúng sẽ nghĩ tôi ra sao.
- Em, em...
- Mọi việc đang yên lành. Giờ em phanh phui ra. Cái gia đình này phải làm sao chứ. Tôi quá mệt mỏi rồi. Em về phòng trước đi.
Như nói rồi dắt Uyên ra khỏi phòng đóng rầm cửa lại. Đến lượt Uyên sốc. Cô cố gắng lết cái đôi chân dường như tê liệt về phòng ngồi khóc để chút ra hết nỗi ấm ức của mình. Còn Như thì đợi Uyên đi rồi. Cô lại ngồi trong phòng, đóng cửa không muốn gặp ai. Cô biết cô trách Uyên là sai, chính bản thân cô cũng muốn biết tường tận mọi việc, nhưng khi biết rồi cô lại không biết phải hành xử sao cho đúng. Bản thân sinh ra đã được dạy dỗ đoàng hoàng tử tế. Vậy mà cô lại say mê một người con gái. Cô xác định đã chấp nhận mọi quả báo cho việc phản bội chồng. Nhưng giờ, người chồng của cô đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451394/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.