Cậu Tư nằm ôm Uyên. Thủ thỉ tâm sự với cô. Chả biết sao cậu rất muốn chia sẻ cùng cô vợ nhỏ này. Đôi khi cậu không quá cần du͙ƈ vọиɠ như ở bên các mợ khác, chỉ cần ôm Uyên ngủ là đủ.- Thời gian vừa rồi cậu lên kinh thành, công việc được giao phó rất nhiều. Có lẽ việc kinh doanh sẽ phải giao hết cho các mợ rồi. Mà em biết đó. Cậu có ba người vợ thì ba người chỉ biết sân si đố kỵ, không tài mọn gì. Còn trong ba người các em thì mợ Cả mợ Ba đều có việc rồi, chỉ còn em hiện tại là làm hộ mợ Ba chứ chưa có công việc cụ thể. Cậu tính giao tiệm cầm đồ và tiệm vàng cho em quản lý nhưng...
Cậu Tư ngưng lại, Uyên biết cậu đang lo lắng điều gì. Nhưng cô vẫn im lặng lắng nghe cậu nói. Cô không thể hiện mình quá quan tâm nhưng cũng không phải là thờ ơ với điều cậu muốn tâm sự.
- Cậu cứ thổ lộ hết nỗi lòng mình với em. Em sẽ nghe và tôn trọng những gì cậu muốn làm.
Cậu Tư giống như được tiếp thêm sức mạnh cậu Tư thổ lộ nỗi trăn trở của mình .
- Thực ra mợ Cả quản lý các cửa hàng rất tốt, cậu giao những cửa hàng đó cho mợ, coi như để mợ quản lý cơ ngơi sau để lại cho cậu Hai nhỏ. Còn tiệm cầm đồ là cơ ngơi của gia đình cậu, sau này đứa con nào ngoan nhất, có tài có đức cậu giao cho nó kế thừa sự nghiệp của ông bà tổ tiên (*). Riêng tiệm vàng là để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451387/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.