- Chị không ngủ được à?Uyên nhéo má Như hỏi.
- Ngủ rất ngon nhưng phải canh giờ gọi em dạy để về phòng em.
- Nhưng mà em chưa muốn về. Muốn được ở cạnh chị cơ.
- Đừng có mè nheo nữa. Lát bọn người làm dạy mà thấy thì nguy to.
- Em biết rồi, e về nha, sáng sớm gặp.
- À, rồi trưa có ghé thăm mợ Ba với chị không?
- Đi cùng không hay đâu với lại e có chút việc ra ngoài buổi sáng để chiều em lên thăm chị ấy sau.
- Ừ, thôi về đi.
Lâu lắm rồi các mợ mới có một buổi sáng yên tĩnh, bởi cậu không ở đây, mợ Hai và mợ Năm lại đang bị phạt nên không dám nói bừa. Các mợ chào hỏi nhau rồi đi về. Mợ Cả hôm nay thay cậu đưa bọn trẻ đi học rồi về rủ Út Na đi cùng lên chỗ mợ Ba. Út Na muốn ngồi hóng chuyện cùng hai mợ nhưng mợ Cả lại sai đi ra xem cái Bưởi có cần giúp gì không. Nó ấm ức đi ra ngoài. Uyên nhìn Thanh khẽ cười.
- Nó được chị chiều quá nên tính hay làu bàu. Với lại nó cũng không được gặp em thường xuyên như trước nên thích ngồi lại. Mà chị sợ ai nhìn thấy lại nói chủ tớ lẫn lộn.
- Em hiểu mà. Bình thường hay có Út Na chạy tới líu lô em cũng vui, không gặp cũng thấy vắng. Lát chị cho nó ở lại một lát em ra nói chuyện cho con bé đỡ buồn.
- Miết rồi nó thương em hơn cả chị nữa.
- Không có đâu, vì em với nó hay nói chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451383/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.