Uyên nằm nghỉ ngơi một lúc rồi ra ngoài sân đứng ở một góc khuất. Cô đợi mãi cuối cùng cũng thấy mợ Ba đi theo hướng về phòng cậu Tư. Cô rất hồi hộp. Vì thật sự lần này cô không chắc sẽ thành công nên cô phải đi theo có gì còn vào cứu mợ Ba. Cô nhìn ánh mắt của cậu không phải là thù hằn hay giận dỗi gì mợ Ba, mà là ánh mắt của người bị cự tuyệt nên ấm ức.
Mợ Ba rất đẹp, đoan trang, hiền hậu, thông minh biết trước biết sau, được giáo dục nên có chừng mực và hiểu chuyện, bấy lâu nay đối nội đối ngoại đều là cậu giao cho mợ Ba. Ánh mắt của cậu si mê mợ nhưng luôn bị mợ cự tuyệt, trong lòng mợ có người đàn ông khác cậu cũng biết, nên cậu luôn có cảm giác mất tự trọng trước mợ. Lần này chỉ là cái cớ để cậu chút ra thôi, chứ cậu tin mợ Ba không phải người nham hiểm.
Uyên đánh cược vào khả năng của mợ Ba, mợ sẽ lật ngược được tình thế, như vậy cũng có người chia sẻ việc hầu hạ cậu cùng với cô. Hai bên đều có lợi mà.
Tim cô như đập thình thịch khi mợ Ba bước vào phòng cậu. Cô đứng ở ngoài chịu cảnh muỗi đốt để chờ có giông tố gì thì lao vào trong.
Ở phía trong, cậu Ba đang nằm ngâm mình trong bồn nước, nhắm mắt lại để thư giãn. Hôm nay có thêm một đứa con trai nữa thật là vui. Nhưng cái tát dành cho mợ Ba khiến cậu có chút đau lòng. Lúc tát nàng xong cậu cảm thấy bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451374/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.