Như nhìn Uyên lườm một cái. Uyên chạy lại ôm lấy Như. 
- Em muốn chỉ là người của chị, nhưng chúng ta lại chả thể được sống theo ý mình. Mảnh tình của chúng ta bắt buộc phải san sẻ. 
- Chị biết, nhưng mà cảm xúc thì không ai có thể kìm chế được. 
- Em hiểu mà. 
Uyên đóng cửa phòng lại rồi thay đồ nằm ngủ cùng Như. Cảm giác thật ấm áp. Như nằm suy nghĩ miên man, đợi Uyên ngủ say rồi, cô mới nhẹ nhàng hôn lên chán Uyên rồi trở về phòng mình. 
Lại một ngày nữa trôi qua với những lời móc mỉa của các mợ dành cho nhau. Hôm nay, mợ Năm bực bội trong người vì mấy ngày cậu không ghé thăm. Mợ kiếm mợ Hai và mợ Tư cùng đến phòng của mợ Ba gây chuyện. Út Na lúc này đang lo cho cô cậu nhỏ nên không biết gì cả. 
Phía bên phòng mợ Ba, đang yên tĩnh bỗng nhiên náo nhiệt hẳn lên. Mợ Tư bụng lùm xùm mà vẫn thích bon chen lắm. Mợ Ba lấy ghế cho họ ngồi mà người thì chê ghế thấp ghế cao, con ở mang trà đến thì lại chê nóng bị phỏng miệng. Mợ Ba vốn hiền lành nên cứ kệ họ nói, miệng gần tai ai người đấy nghe. Mà mợ Ba càng tỏ ra nhường nhịn thì họ lại càng nghĩ là mợ khinh mình, mợ giả tạo. Đỉnh điểm nhất là lúc con ở của mợ Ba dọn dẹp mấy ly trà thì vô tình làm đổ trà vào người mợ Tư, mợ quát tháo nó ầm ĩ rồi lên cơn đau bụng. Mọi người hoảng loạn la lên. Mợ Năm cũng rối rít lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/451372/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.