Uyên đi sang phòng của mợ Cả, có chút ngượng ngùng khi nhớ về chuyện tối qua, cũng may mẹ Cả của cô cho thuốc liều thấp, chứ không thì không thể tưởng tượng chuyện gì sẽ xảy ra.
Út Na đang đứng đấy, thấy Uyên thì mừng rỡ chạy lại.
- Bé Uyên, lâu quá rồi không gặp, xinh xắn hẳn lên.
- Út Na, mẹ Út Na thấy tui gả vào đây cũng sang khoe là Út Na ở với chị Cả Như.
- Ừ, tui phục vụ cô cậu nhỏ đỡ cho mợ, cô cậu chút nữa đi học rồi, tui rảnh sang phòng bà chơi nha.
Mợ Cả nãy giờ ngồi đó mà bọn trẻ coi như người vô hình vậy, Như ê hèm một tiếng khiến Na và Uyên im bặt.
- Vui quá nhỉ, không có phép tắc gì hết. Đi ra ngoài xem cô cậu có thiếu gì không rồi lo sắp sửa sách vở cho chúng đi học đi, tranh thủ làm xong việc rồi chút mợ cho sang bên mợ Sáu chơi. Mà ở đây thì được gọi bé Uyên chứ ở ngoài gọi vậy cậu biết cậu đánh đòn cho là mợ không bênh được đâu nha.
- Con cảm ơn mợ.
Út Na nghe được đi chơi thì mừng rỡ, nhảy chân sáo đi làm việc cho xong, ở đây nó nhận hầu hạ cô cậu, nó luôn rất cẩn thận đề phòng những mợ kia hãm hại, đồ ăn của cô cậu cũng là nó đi ra chợ lựa rồi về nấu, quần áo nó lo giặt, phơi, gấp lại không cho ai động tay vào. Mợ Cả tuy lâu rồi cậu không ghé ngủ cùng nhưng cậu vẫn dành cho mợ một sự ưu ái, nể trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-em-thay-chong-cham-soc-chi/271975/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.