- Là ai vậy ạ?
Một chất giọng đột ngột cất lên khiến Phương Di giật mình. Cẩm Tú đứng ngay cửa sau của phòng thay quần áo, giương đôi mắt ngạc nhiên về phía cô chủ họ Phương. Toan hỏi tiếp thì cô hốt hoảng vì thấy rõ chiếc áo dài của mình đang bị cắt vụn bởi mũi kéo sắc bén. Tức thì cô chạy đến giật áo ra khỏi tay người nọ.
- Ôi! Chiếc áo hư mất rồi! Tại sao cô Di làm thế?
- Hoá ra cô cũng biết giận à? - Phương Di vừa cười khỉnh vừa hỏi.
- Tôi chỉ muốn hỏi lý do vì sao cô cắt nát chiếc áo dài này?
Bấy giờ Phương Di ngừng cười đồng thời nét mặt trở nên vô cảm hơn, nói rõ:
- Là tôi muốn cảnh cáo cô không được đến gần anh Đình nữa! Cô là gì mà dám nói chuyện cười đùa với anh ấy? Tôi không cho phép!
Cẩm Tú không khỏi thấy chán nản, cô chủ nhỏ này chỉ vì sự ghen tị trẻ con mà nhẫn tâm dùng mũi kéo đó cắt hư cả một chiếc áo dài quan trọng nhất của buổi lễ. Cô không nghĩ đến hậu quả nếu nó thất bại ư, ông Lim sẽ thế nào, còn việc tài trợ lễ phục cho các nữ sinh viên trong trường sẽ ra sao? Chẳng muốn nói thêm gì nữa, Cẩm Tú bỏ mặc Phương Di vẫn đang bặm môi, cố nghĩ cách cứu vớt chiếc áo dài.
Phương Di nghĩ Cẩm Tú xem thường mình nên càng giận hơn, liền bước nhanh đến nắm lấy vai cô kéo mạnh. Khung cảnh lúc này diễn ra giống y như lúc Dương Thảo và Phương Di giằng co
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-duoc-yeu-nam-phu-nguyen-khong-lam-nu-chinh-1970/1493774/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.