Nhìn Dương Thảo không chớp mắt, tiếp theo Lương Bằng mỉm cười vì lần nữa lại nhận ra một điều mới mẻ từ cô gái này. Lạ lùng thay, dù chỉ gặp gỡ nhau vài lần và nói chuyện cũng ít ỏi nhưng dường như cô vẫn khiến trái tim anh đập những nhịp bồi hồi. Phải chăng vì tình cảm sâu sắc dành cho Cao Phong và cả tính khí luôn kiên cường ấy? Anh phát hiện bản thân dần mang cảm giác đặc biệt đối với cô.
Trông cảnh Dương Thảo liên tục hà hơi vào lòng bàn tay, Lương Bằng thoáng lưỡng lự nhưng sau đó liền đặt tay lên bờ vai đó và xoa nhè nhẹ để sưởi ấm. Dương Thảo cũng mỉm cười khẽ khàng, lòng thầm nghĩ vì sao chàng trai ân cần này lại không phải là Cao Phong chứ? Cũng tự thấy buồn cười...
Có tiếng bước chân vang lên, là Cao Phong. Nhác thấy cậu chủ đi lại, Lương Bằng kín đáo hạ tay xuống, còn Dương Thảo cũng thoát khỏi ý nghĩ mông lung.
- Cẩm Tú thế nào rồi cậu?
- Cô ấy vẫn ổn, tiệm giày cũng đóng cửa rồi. Chúng ta về thôi.
Ba người cùng vào trong chiếc Mercedes 190 Ponton sau đó thì xe chạy đi.
Sài Gòn lúc này còn khá nhộn nhịp vì chưa đến giờ giới nghiêm. Dẫu bên ngoài người người vẫn qua lại, âm thanh nói cười ồn ào nhưng nó hoàn toàn đối lập với bầu không khí yên lặng ở trong xe ô tô. Từ lúc xe chạy, chẳng ai trong số ba người nói lời nào, họ chìm trong những suy nghĩ miên man của bản thân.
Sự thật, Cao Phong là người mang nhiều tâm sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-duoc-yeu-nam-phu-nguyen-khong-lam-nu-chinh-1970/1493772/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.