“Ngươi chính là Thanh Lâm...”
Trong đám người đó, có một người đàn ông đã ngoài trung niên, tướng mạo anh tuấn nhìn về phía Thanh Lâm, sau khi im lặng một hồi thì lên tiếng: “Hôm nay có khách quý đến đây, ngọn núi của đệ tử nòng cốt sẽ không mở cửa đón tiếp ai hết.”
“Khách quý?”
Thanh Lâm chau mày lại, hắn vào Thiên Bình tông nhiều năm nay, cũng chưa từng nghe nói qua chuyện chín ngàn đại sơn của Võ đạo nhất mạch đóng cửa miễn tiếp khách, vào lúc người đàn ông trung niên này mở lời, một linh cảm không hay chợt dâng lên trong lòng Thanh Lâm.
“Đệ tử gặp Tô sư tỷ có việc gấp, sẽ không ảnh hưởng đến khách quý đâu, mong các vị Trưởng lão cho đệ tử đi qua.” Thanh Lâm lại chắp tay lần nữa, nói.
“Ngươi trở về đi, hôm nay ai cũng không được vào trong.” Người đàn ông trung niên kia nói.
Trầm ngâm một hồi, Thanh Lâm lại hỏi: “Dám hỏi Trưởng lão, hôm nay khách quý kia đến đây vì chuyện gì?”
Người đàn ông trung niên đó chớp mắt một cái, sau đó sắc mặt lập tức trầm xuống, quát rằng: “Đã biết là khách quý thì không nên hỏi nhiều! Lập tức rời khỏi đây ngay!”
“Chẳng lẽ là vì Tô sư tỷ?” Thanh Lâm không hề sợ hãi, hỏi tiếp.
“Chuyện này, sau này ngươi tự khắc sẽ biết.” Người đàn ông trung niên kia thở phào trong lòng, thần sắc cũng dịu bớt đi phần nào.
“Nếu là chuyện của Tô sư tỷ, Thanh mỗ phải biết cho bằng được!” Thần sắc Thanh Lâm lộ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201696/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.