Thời gian thấm thoát trôi qua, trong nháy mắt, ba ngày đã qua.
Trong khoảng thời gian ba ngày này, bọn người Bàng Liên Trùng đều lộ ra sự hâm mộ và hưng phấn, cho đến ngày hôm nay trước khi đi, lại thấy không nỡ.
“Ta sẽ trở lại gặp các ngươi mà.” Thanh Lâm thu dọn hành lý của mình, nhẹ giọng nói.
“Nhất định phải trở về đó, tất cả bọn ta còn trông cậy vào ngươi đưa bọn ta thăng trời đó!” Bàng Liên Trùng kéo khóe miệng một cái.
Thanh Lâm lắc đầu cười ra tiếng, cậu biết rằng những người này không phải là người xấu, cũng không phải bởi vì nguyên nhân bây giờ cậu mạnh mà là vì trước kia bọn họ đều bị áp bức, khiến cho họ cảm thấy ám ảnh nên lúc trước khi mình mới vào tông mới ăn hiếp mình như vậy thôi.
Đang muốn nói cái gì đó, nhưng xa xa lại bay tới một luồng ánh sáng, đưa con mắt nhìn lên thì chỉ thấy trên bầu trời một màu tím, hào quang chói mắt, trên đó có một người đàn ông đang đứng, tóc dài bay phấp phới, hai tay chấp đằng sau, rất có khí phái của một tông sư.
“Là La đại sư!” Con mắt Bàng Liên Trùng co lại.
Người đàn ông này tên là La Thành, chính là Đan sư Đan đạo nhất mạch khá nổi tiếng, nghe nói đã đạt đến Hồng phẩm cấp hai, tư cách này đối với Đan đạo nhất mạch thì xem như là một tầng tương đối cao, so với tên Tôn Lập kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, cho dù là đệ tử nòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201609/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.