Đèn lồng treo khắp nhà, trận tuyết kịp thời đồng nghĩa rằng năm sau sẽ là năm có thu hoạch tốt.
Toàn bộ phủ Thanh Nguyên đều bị bao phủ bởi không khí vui vẻ.
Có lẽ do sự ra đời của Thanh Lâm nên đêm ba mươi của phủ Thanh Nguyên so với trước kia long trọng hơn nhiều, trong suốt năm năm qua đều như thế cả.
Nha hoàn, người làm đều bận đến nỗi không thể ngừng tay, tiểu công chúa Thanh Thiền đứng trên ghế gỗ để dán câu đối.
“Tỷ tỷ, tỷ nhanh đi, mệt chết đệ rồi…”
Thanh Lâm đứng kế bên ghế gỗ, hai tay giữ chặt, trên trán toát đầy mồ hôi nhưng vẫn không dám buông tay, bởi sợ Thanh Thiền sẽ bị té ngã.
“Ây da, hai đứa tiểu tổ tông của tôi, mau xuống, đừng để bị té ngã đó, nếu không đại tổ tông kia sẽ mắng ta đó.”
Phía xa chạy lại là một ông già, trang phục hoa lệ, đầu tóc bạc phơ, tuy tuổi tác đã bảy mươi nhưng thân thể vẫn rất cường tráng.
Người này là Chương Thành, sau khi Thanh Nguyên lập công và trong lúc Đại đế Vũ Chiêu phong vương cho Thanh Nguyên thì đã tặng thêm người này cho hắn.
Và Thanh Nguyên đối đãi với ông rất tốt và ông đối với Thanh Thiền và Thanh Lâm cũng rất yêu thương, xem hai người họ là cháu của ông.
“Chương gia gia, ông mau qua đây giúp con với.”
Mặt của Thanh Lâm đỏ bừng vì lạnh, giọng nói thì mang mùi sữa của con nít.
Một tháng sau khi sinh, cơ thể của Thanh Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-diet-thuong-khung/2201569/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.