Tôi sẽ thức dậy và rời đi ngay lập tức
Vì tôi đã nghe tiếng hồ nước vỗ về
Dù đứng trên đường hay vỉa hè xám xịt
Trái tim tôi đều nghe tiếng gọi về.
—— “Hồ trên đảo Innisfree” William Butler Yeats, 1888
/Chủ biên Vương, xin chào/
“Anh hai.”
“Ừ?”
Hứa Bình ngẩng đầu khỏi giá áo trong quầy chuyên doanh trang phục nam, em trai mặc một chiếc quần jean mới bước ra từ phòng thử đồ.
Hứa Bình bước tới kéo kéo lưng quần.
“Có chật không?”
Em trai lắc đầu.
Nhân viên bán hàng bên cạnh cười nói: “Tiên sinh, tôi làm việc ở đây lâu như vậy, chưa thấy qua ai mặc quần jean đẹp hơn anh đây.”
Hứa Bình không lên tiếng.
“Phiền cô lấy giúp tôi cái lớn hơn một số.” Anh dừng một chút lại bổ sung, “Xanh đậm, xám và đen mỗi màu một cái.”
“Tiên sinh, quần jean là phải mặc ôm một chút mời đẹp, mua số lớn sẽ không tôn được đường cong mông và chân.” Nữ nhân viên uyển chuyển đề nghị.
Hứa Bình hơi sững lại.
“Mua lớn một chút, sau này lên cân cũng có thể mặc.”
Nhân viên cũng không cãi cọ, lập tức đi lấy hàng.
Hứa Bình cầm hộp giày đặt trên ghế, mở ra đưa đến trước mặt em trai.
“Thử xem.”
Em trai cởi đôi giày vải cũ ra, xỏ chân trái vào chiếc giày mềm màu rám nắng.
“Thế nào? Có khó chịu không?”
Hứa Chính nhăn mặt: “Chật.”
Hứa Bình lại mở một cái hộp khác, đem đôi giày da màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de/2124638/quyen-3-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.