Ta sẽ không đi đâu hết, nếu như ta phải chết ta sẽ chết tại nơi này.
—— Quyền vương Ali[1]
Choang!
“Đứng lên!”
“Vừa rồi mày không phải rất anh dũng nói muốn đánh chết tao sao? Mới đánh hai cú mày đã hóa thành thằng nhát hít rồi?!”
“Triệu Bác, mày mau kéo thằng nhát hít đó lên cho tao!”
“Mày cho rằng chỉ cần vác theo một khúc cây thì tao sẽ sợ mày? Tao khinh!”
“Câm rồi sao?! Không nói chuyện nữa à?! Mày không phải rất biết ăn nói sao?! Còn đâm thọc với giáo viên chủ nhiệm rằng tao đi trễ về sớm, mày không phải cũng chép bài tập của người khác sao?! Mày nói nữa đi?! Nói nữa đi!”
“Em trai tao có phải là do mày đánh không?”
“Không nói lời nào? Triệu Bác, Lưu Vạn, hai đứa mày kéo nó lên cho tao!”
“Em trai tao mới học lớp hai, nhỏ hơn mày tận năm tuổi! Mày quả thực biết chọn mềm mà nắn! Mày không phải rất biết đánh nhau sao? Được rồi, tao đánh với mày!”
“Chỉ có chút năng lực như vậy mà mày còn dám động vào em trai tao! Mày mà đánh nó ra chuyện gì thì bồi thường nổi sao?! Bắt thằng em ngu ngốc của mày ra đền?!”
“Triệu Bác, đưa cục gạch cho tao.”
“Được rồi, Lô Gia, mày dạy dỗ nó như vậy coi như xong đi, nó cũng bị đánh tơi tả rồi.”
“Coi như xong? Lúc nó đánh em trai tao thế nào lại không nói coi như xong!”
“Đánh tiếp nữa cẩn thận chết người đó.”
“Mày thôi đi, đầu tao bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de/2124596/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.