Qua ngày thứ ba là ngày hồi môn.
Thái Tử và Thái Tử Phi hồi môn không phải là việc nhỏ, sáng sớm Ngự Lâm Quân xếp hàng mở đường.
Cửa lớn Sở gia mở rộng, nơi nơi treo đầy lụa đỏ, lấy Sở Hùng cầm đầu dẫn theo một đám gia quyến sớm chờ ở ngoài cửa lớn.
Rất nhanh, một chiếc xe ngựa tinh xảo hoa lệ dừng ở trước cửa lớn Sở gia, có thái giám từ trên xe nhảy xuống, lấy ghế nhỏ mời các chủ tử xuống xe.
Tư Mã Tĩnh xuống xe trước, Sở Ngọc Lang đi theo ngay sau, giẫm lên kê chân xuống xe ngựa. Nhưng mà, có thể trên đường xóc nảy lâu, lúc Sở Ngọc Lang giẫm lên bậc kê chân mượn lực bước xuống thì trước mắt chợt tối sầm, suýt nữa ngã quỵ.
Cũng may Tư Mã Tĩnh vẫn luôn nhìn nàng, nhanh tay lẹ mắt đỡ người.
“Sao vẫn ngốc vậy chứ?”
Sở Ngọc Lang miễn cưỡng nở nụ cười: “Đa tạ điện hạ.”
Khác với lần trước cố ý té ngã, lần này nàng thật sự không thấy rõ ghế nhỏ.
“Cung nghênh Thái Tử điện hạ, Thái Tử Phi nương nương!”
Người ở cửa đều rối rít quỳ xuống, Sở Nam không bỏ qua vẻ lo lắng chợt lóe qua trong mắt Tư Mã Tĩnh khi nhìn nữ nhi của mình.
Ánh mắt này rất quen thuộc, năm đó ông ấy cũng nhìn Thôi thị như vậy.
Đó là ánh mắt một người nam nhân thật lòng thích một người, coi người đó như trân bảo.
Tất nhiên, chính cái tuổi trẻ và sự vô tri của ông đã đẩy người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3442806/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.