Tư Mã Tĩnh hỏi: “Nàng thế nào rồi?”
Trường Dung trả lời: “Sau khi tiểu thư uống thuốc thì đã ngủ rồi, nữ y nói không thể gặp gió.”
Tư Mã Tĩnh ngồi xuống mép giường, nhìn khuôn mặt ngủ say của Sở Ngọc Lang.
Dung mạo nàng xinh đẹp, đỏ ửng trên mặt đã rút đi chỉ còn lại vẻ tái nhợt, hàng mi dài như cánh quạt rủ xuống tạo thành một hàng bóng râm phía dưới mắt.
Yếu ớt như búp bê thủy tinh mà hắn từng nhìn thấy khi còn nhỏ, nhìn mỹ lệ nhưng mà vừa sờ tới là nát vụn.
Hắn vừa cho ám vệ đi tra rõ chuyện này. Tuy không biết cụ thể là việc làm của người phương nào, nhưng tám phần không thoát khỏi liên quan đến mấy người Tam phòng Sở gia.
Vốn dĩ còn muốn chờ lúc một đòn ra tay trúng đích nhổ cỏ tận gốc, nhưng mà hiện giờ hắn không muốn đợi thêm nữa, vậy cứ dứt khoát ra tay đi.
Còn những người khác liên quan đến chuyện này cũng phải tra rõ ràng.
Trước kia, hắn chỉ cảm thấy nữ nhân tâm cơ thâm trầm quá mức rất đáng sợ, các nàng sẽ lúc nào cũng đào bẫy rập cho ngươi.
Nhưng mà hiện giờ, cho dù nàng có tâm cơ thâm trầm trong mắt hắn nàng vẫn rất tốt. Hắn lại thấy vô cùng may mắn vì nàng đủ thông minh, nếu không ở một gia tộc ăn thịt người như vậy, sợ không biết sẽ rơi vào cảnh tượng thê lương như thế nào nữa.
Nàng sinh ở trong hang ổ hang sói, mới mài dũa ra một bộ móng vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3375841/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.