Mùng một, mười lăm hàng tháng, Sở Ngọc Lang đi thỉnh an.
Bầu không khí thỉnh an hôm nay cực kỳ không bình thường một chút nào. Trước đây tất cả mọi người đều cười khanh khách, chủ động chào hỏi Sở Ngọc Lang, không khí hài hòa.
Nhưng mà hiện giờ, mọi người tốp năm tốp ba ngồi với nhau, trong không khí dường như mang theo ý xa cách.
Sở Ngọc Lang nhìn đối diện, Tiểu Thôi thị và Triệu thị ngồi cạnh nhau, hai người đang nói giỡn cười đùa.
Nàng cụp mi, bưng ly trà lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà. Trà hơi lạnh, vào miệng rất chua xót.
“Lang Nhi, qua một thời gian nữa, Khâm Thiên Giám sẽ định ra hôn kỳ.” Sở lão phu nhân hiền lành nhìn nàng, ánh mắt vẫn giống như trước: “Con cũng nên chuẩn bị. Mấy thứ hồi môn áp đáy hòm vân vân, tổ mẫu đều chuẩn bị đồ tốt nhất ở trong kho cho con.”
Tất cả vẫn giống như trước, nhưng Sở Ngọc Lang biết, đã khác rồi.
Từ khi thánh chỉ tứ hôn ban xuống, nàng cũng đã được dán nhãn phe phái của Thái Tử.
Chuyện của Sở gia bọn họ sẽ không thể tiếp tục để nàng nhúng tay vào nữa.
“Lang Nhi đa tạ tổ mẫu.”
Sở Ngọc Lang mỉm cười, chờ đợi bà ấy nói tiếp.
Quả nhiên, Sở lão phu nhân thở dài một hơi: “Mấy năm nay, con đã nhọc lòng vì cái nhà này quá nhiều. Chuyện đại phòng, bà lão này vốn không nên quản, nhưng mà con làm lụng vất vả ngần ấy năm, cũng phải thành thân. Mấy thứ này, về sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3371020/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.