Triệu thị nhét hết chỉ đã chỉnh xong vào giỏ tre, đứng dậy vội vàng ra ngoài cửa viện đón người.
Sở Hoa mặc một bộ đồ đen, bước đi trong bóng đêm đen như mực, một gã sai vặt đi theo phía sau soi đèn cho ông ta.
Hẳn là ông ta đã nghe nói về việc hôm nay, sắc mặt rất khó coi, từ xa nhìn thấy Triệu thị được người vây quanh đi đến thì sắc mặt càng khó nhìn.
“Phu quân, ông đã trở lại, làm người ta đợi đến gần nửa đêm.” Thấy người đối diện lạnh lẽo với mình, Triệu thị đang nhiệt tình chào đón lại hơi chột dạ: “Sao cả người toàn mùi rượu thế này? Thiếp bảo người đi nấu canh giải rượu cho ông.”
“Nàng vội vàng chạy tới không phải vì ta, là vì con bé Ngọc Khê kia chứ gì. Nó chọc phải mầm tai hoạ lớn như vậy, bị thương trên mặt coi như con nhẹ gì, cũng không phải không trị hết.” Sở Hoa cau mày, lười ứng phó với Triệu thị, nói thẳng: “Còn việc hôn nhân kia cũng coi như không tồi. Trần Thú là người có bản lĩnh, tuy rằng hiện tại mới ngũ phẩm nhưng việc thăng chức cũng là chuyện sớm hay muộn thôi.”
Gió đêm thổi tới mang theo chút lạnh lẽo, Triệu thị ngửi được chút mùi hoa nhàn nhạt trộn lẫn trong hương rượu, hơi giống mùi phấn thoa mặt. Bà ta không mấy để tâm, từ trước đến nay Tam gia nhà bà ta đều không gần nữ sắc, trong nhà cũng chỉ có hai thiếp thất, bên ngoài cũng có lẽ không có người nào.
Bà ta dùng khăn xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3335538/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.