Tư Mã Huân thấy hắn không quan tâm ai thì cũng không để ý. Đứa nhỏ này luôn luôn chỉ nhận a tỷ của hắn, rất ít thân cận người khác.
“Trĩ Nhi chạy đến đây là muốn làm gì?” Tư Mã Huân mỉm cười hỏi.
“Ngươi ở đây làm gì?” Tư Mã Tĩnh hỏi lại, vẻ mặt không quá thân thiện.
“Ta á.” Tư Mã Huân quay về chỗ hắn ta mới đứng, sắc mặt khó lường nhìn về phía phía trước: “Đang nhìn một… Mỹ nhân.”
Hắn nhìn theo tầm mắt của Tư Mã Huân thì thấy được Trường Sinh Điện mà hắn vừa đứng. Từ nơi này nhìn qua vừa hay có thể thấy được cửa lớn của Trường Sinh Điện.
Thế này còn gì mà không rõ?
Tư Mã Tĩnh lạnh nhạt, châm chọc: “Đứng đây nhìn làm gì chứ? Đến cũng đến rồi, sao không đi tìm luôn?”
Tư Mã Huân như không nghe ra hắn châm chọc, chỉ đưa bàn tay lên, mỉm cười xoa đầu hắn: “Ngươi thì biết cái gì. Đời có giai nhân, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, không thể quấy nhiễu.”
Tư Mã Huân có được tin tức Sở Ngọc Lang muốn đến đạo quán trước đó một ngày. Mấy tháng không gặp, đúng là hắn ta nhớ Lang muội, vì thế mới lặng lẽ đến.
Lang muội mang theo không ít người lại đây, thứ nhất hắn ta không muốn dọa nàng, thứ hai cũng không muốn khiến nàng cảm thấy hắn ta quá để ý nàng, miễn cho nàng quá đắc ý. Vì thế hắn ta nghĩ, lặng lẽ dõi theo nàng là được.
Chờ Tư Mã Tĩnh vừa chết, hắn ta có thể về kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3320352/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.