Tư Mã Tĩnh cảm nhận được ánh mắt Sở Ngọc Lang, lập tức hiểu nữ nhân Sở gia này thông minh hơn hắn nghĩ nhiều. Những tỳ nữ này đều không hoài nghi gì, vậy mà từ nãy đến giờ nữ nhân Sở gia này đã dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn hắn hai lần.
Hắn hơi nghiêng đầu, tránh thoát tầm mắt của Sở Ngọc Lang, trong đôi mắt hạnh vốn nên ngây thơ chất phác xuất hiện vẻ nguy hiểm.
Sở Ngọc Lang day day mi tâm, cảm thấy bụng nhỏ lại bắt đầu quặn đau. Quả nhiên mỗi lần đến tháng nàng đều sẽ càng thêm nghi thần nghi quỷ sao? Trước đó y nữ từng khuyên bảo nàng, không thể suy nghĩ quá nặng, nếu không sẽ hại đến thân thể.
Có lẽ, độc từ trong thai của Trĩ Nhi đã giải hơn một nửa, dẫn đến tâm trí bị ảnh hưởng, nên mới có chút thay đổi này. Hôm nay cứ quan sát trước đã, nếu thật sự khôi phục trí lực, ngày mai có thể gọi thầy thuốc trong phủ qua xem, có phải vì độc từ trong thai kia không.
“Cháo thuốc còn nóng, thầy thuốc trong phủ nói uống thuốc xong phải chờ một nén nhang mới có thể dùng bữa.” Sở Ngọc Lang nhẹ nhàng thở dài, nói: “Đệ nghe lời nhé.”
Trong lúc nói chuyện lại nghe hạ nhân vội vàng tới thông báo, Sở Nam đến.
Dứt lời, một nam nhân mặc trường bào màu lam đậm khuôn mặt nho nhã lại không mất uy nghiêm sải bước đi vào.
“Phụ thân.” Sở Ngọc Lang đứng dậy, cúi người uốn gối thi lễ.
Trên mặt Sở Nam vội vàng, không rảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-de-cua-ta-trao-doi-linh-hon-voi-thai-tu/3320342/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.