Thời khắc ma dị nam tử áo đen này xuất hiện, nhật nguyệt đã không còn là vấn đề nữa, nó đã không còn là trung tâm của vũ trụ. Ở thời khắc này, chính cái này thanh niên mới là tâm điểm chư thiên.
Hắn sắc mặt lạnh nhạt đứng đó, trên người không có khủng bố khí tràng, cũng không có kinh thiên sát khí hay trấn áp loại kia lực lượng.
Nhưng hắn chỉ việc đứng đó, tất cả bọn người ở đây bao gồm Đế Hoành hít thở cũng không dám.
Càng kinh khủng là, nhìn lên Vạn Cổ Tinh Không, lúc này chúng nó đều đồng loạt chập chờn sáng tối theo chu kỳ nhất định, nhìn kỹ có thể phát hiển mỗi khí thanh niên kia hô hấp nhè nhẹ chúng nó đều sáng tối ảm đạm phát quang theo.
Hắn đứng đó, chính là Vạn Pháp không thông, Vạn Đạo cũng bất quá nhỏ bé như vậy so với hắn mà thôi, giờ khắc này không có loại ngôn ngữ nào đủ kinh khủng để hình dung được loại cảm giác này.
" Ngươi...ngươi... " Thiên Lang Đạo Quân cả người run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng, hai mắt trừng to hoảng sợ cực độ.
Nam tử trước mắt này cho hắn một cảm giác vô lực, thân thể, linh hồn, ý chí tất cả đều không nhấc lên nổi trước mặt người này.
" Chỉ là một tia ý chí, không bộc phát uy thế mà đã làm cho Vạn Cổ Tinh Không đều theo hô hấp hắn mà ảm đạm, thậm chí ta cũng không nhấc lên nổi ý chí chiến đấu. Thật khó tưởng tượng loại này cấp bậc một khi Chân Thân hàng lâm lại là bậc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16913/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.