Cổ Huyền Thiên ngồi cạnh một con suối nhỏ, hai chân đang cho xuống rửa, khoé miệng treo trên một nụ cười nhạt, không nhìn ra hắn đang nghĩ gì.
" Xem ra ta vừa mới đến đã bị mấy cái cự đầu cảm ứng rồi sao, thế giới này không tầm thường nha " Cổ Huyền Thiên bỗng dưng tiếng nói có chút lớn, như muốn cho ai nghe được.
" Đúng thật, mỗi cái thế giới đều là không tầm thường, vô vi kỳ diệu, kỳ tích đếm mãi không hết " Âm thanh nhàn nhạt vang lên, một phổ thông thanh niên không biết khi nào đứng đó, ý vị thâm tường nói ra.
" Nha, bản thân ngươi cũng là một cái kỳ tích đi " Không để ý đến hắn, Cổ Huyền Thiên vẫn mỉm cười rửa chân.
" Nếu như nói bản thân ta là kỳ tích, vậy thì ngươi liền khó mà tin nổi, không nghĩ ra lại có người mở ra được thông đạo thứ nguyên hàng lâm trên thế giới này, không tầm thường, không tầm thường " Thanh niên ánh mắt thâm thuý nhìn về bạch y bóng lưng đang ngồi.
" Ngươi biết không, ngươi và ta rất giống, ta trên người ngươi cảm giác được một cổ tanh tưởi hôi thối" Cổ Huyền Thiên thoải mái cười, nói ra.
Thanh niên đứng sau trầm mặc, đợi hắn nói tiếp.
" Cái cổ hôi thối kia thế nhưng mà khó tẩy rửa được, đều là lây nhiễm của cái tiện nhân kia "
" Ta và ngươi đều muốn đâm thủng nó, chỉ bất quá hai chúng ta là khác thế giới, không nằm cùng một phiến thiên địa, ngươi tới nói, ta và ngươi chẳng phải rất giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16900/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.