Phù Vân Cảnh, tuy không rộng lớn nhưng cũng có mấy nghìn dặm, từng toà núi được bao phủ bởi linh vân chập chờn xoay quanh nhìn có một tia ý vị kỳ ảo.
Mảnh đại địa này được Cổ Huyền Thiên luyện hoá sau đó đã trở nên xinh đẹp hơn, tuy nhìn không có gì thay đổi nhưng thực chất nó đã trở thành một mảnh tiên thổ, căn cơ vững chắc cực điểm, từng tấc đất được gia trì qua.
Cổ Huyền Thiên nhìn mấy nghìn dặm Phù Vân Cảnh dưới chân, mỉm cười tỏ vẻ hài lòng, ngũ chỉ bỗng dưng mở ra
" Ông — " Không gian chấn động gợn sóng, bị ngũ chỉ đánh ra một cái thông đạo không gian, từng gốc nhân sâm, tiên thảo không biết bao nhiêu phóng ra, sau đó là từng đạo linh tuyền.
Hắn phất tay, linh tuyền, nhân sâm, tiên thảo, tiên khoáng vô số trong nháy mắt phân tán ra lạc nhập vào mặt đất sau đó biến mất, từng dòng lấp lánh linh tuyền dùng thế như trẻ tre hoành đẩy ngang dọc uốn lượng xỏ xuyên khắp đại địa.
" Phụ thân, Đế Hoàng Táng Địa cũng không thiếu cửu phẩm tiên dược, thập phẩm tổ dược nha, chính là thập phẩm cũng có hơn chục gốc a. Bát phẩm, thất phẩm càng là lạc khắp nơi trên đại địa, tứ phẩm ngũ phẩm quả thật con mẹ nó phi cho cẩu ăn cũng không hết, ngươi cũng không cần tiết kiệm a " Đế Hoành tròn mắt đạo.
" Không phải ta không nỡ lấy ra, mà ngươi nên nhớ đây cũng chỉ là mới thành lập thế lực a, không thể khắp nơi trên đất đều là thất phẩm đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16898/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.