Nghe Cổ Huyền Thiên gọi mình đi hầu hạ tắm rửa, Đường Long khoé miệng co quắp, bất quá nhanh chóng nở một nụ cười, bất quá nụ cười này xem thế nào xem đều khó coi hơn khóc
"Ha..Ha ha...Đế thượng ngươi đây là đang đùa Tiểu Long Long nha...Hắc hắc, bất quá việc này không thật a ?"
Nương ! Nương ! Nương ! Con mẹ nó lão tử không phải muốn mất đời trai ở đây ? Nhưng ta đã phát thệ qua tuân mọi chỉ dụ của Đế, nếu ta không làm vậy chẳng phải nói ta bất trung bất nghĩa bất tín súc sanh cũng không bằng.
Đường Long khoé miệng co quắp vừa đi vừa thẫn thờ suy nghĩ, Cổ Huyền Thiên đứng lại, Đường Long không để ý nên va vào người hắn, Cổ Huyền Thiên lúc này mới xoay đầu lại.
" Aaa ? Ta là nói nghiêm túc nha " Hắn xoay người lại nhìn chằm chằm Đường Long từ trên xuống dưới, vẻ mặt phi tiếu tự tiếu, rồi xoay người lại đi tiếp cho đến khi thân ảnh biến mất cuối hành lang.
Đường Long người như điện giật đứng đó, hắn nhìn qua Tiểu Kim một hồi lâu, khoé miệng lúc này bỗng dưng nở một nụ cười tà, nhìn muốn đê tiện bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
" Kim Kim, lại đây...hắc hắc...là như thế này " Đường Long không biết nói gì với Tiểu Kim, Tiểu Kim càng nghe thì mắt càng sáng, con mắt cũng càng ngày càng tiện rồi híp thành một đường chỉ.
Nói xong một người một tước nhìn về phía xa Thanh Vân Tiên Tử.
–—
Thanh Vân lúc này bỗng dưng có cảm giác rùng mình, bất quá nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16873/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.