Lúc này từng tiếng bước chân bước tới dần.
Cửa phòng mở ra, một vị nữ tử khoảng mười tám mười chín, dung mạo tuyệt thế vô song, có thể dùng quốc sắc thiên hương để hình dung, bên hông mang theo một cây ngọc tiêu bạch sắc.
Vị nữ tử này đúng là Hiên Viên Lạc Anh.
" Sư muội Lạc Anh gặp qua Tử Dương sư huynh , Yến Dương sư huynh cùng với La Phong sư huynh " Lạc Anh giọng nói tràn đầy mị hoặc, nhưng mị hoặc như là trời sinh đã có , chứ không phải có loại kia cố gắng mê hoặc lòng người, loại mị hoặc này làm cho người ta cảm thấy nó là tự nhiên , là dễ chịu , là dĩ nhiên đấy.
Lúc này Lạc Anh mới chú ý tới Cổ Huyền Thiên, nhưng chỉ thấy bóng lưng , vì Huyền Thiên ngồi ngược đối với cửa ra vào " Vị sư huynh này là .. " Lạc Anh ngạc nhiên hỏi.
Cổ Thiên Huyền xoay lưng lại đánh giá Hiên Viên Lạc Anh, gật đầu xem như chào hỏi, ám đạo dung mạo cùng khí chất rất tốt.
Lạc Anh thấy Cổ Huyền Thiên như bị vạn lôi oanh đỉnh, ngơ ngác đứng đó " Chân tiên giáng thế sao ... " lầm bầm đạo, tuy nói rất nhỏ nhưng với tu vi của mọi người vẫn nghe được
Bọn Tử Dương cười ha hả , còn Cổ Huyền Thiên cũng chỉ cười khổ , lần đầu gặp mặt ai cũng thế này a.
Nhận ra mình bất thường, Hiên Viên Lạc Anh cúi đầu xuống , khuôn mặt ửng đỏ , mê hoặc lòng người.
" Sư muội tới ai, vị này là thân truyền đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dao-vo-song/16865/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.