Ngày ba tháng Mười, năm Trọng Hi thứ mười lăm.
Trên niên lịch vốn là một ngày bình thường, thế nhưng đó cũng là ngày đánh dấu sự kiện đầu tiên trong chuỗi biến đổi phi thường của triều Đại Uyên.
Khuya đêm đó, Vĩnh Yên cung của đương triều Thái hậu đột nhiên cháy, hỏa thế từ bên cạnh tẩm phòng của Thái hậu bùng lên, trong chớp mắt đã lan ra hơn phân nửa cung. Giữa đêm hanh khô, Bắc phong nổi mạnh, sức lửa ỷ vào sức gió, cứ thế mà khói tỏa mù mịt, lửa bốc ngùn ngụt, hồng quang bừng bừng tựa như tà dương rọi sáng một góc trời.
Hoàng đế một thân thụy y* đơn bạc đuổi tới, mấy lần định xông vào lửa đỏ cứu mẫu hậu nhưng bị ngăn lại, chỉ biết gào khóc đến khản cả giọng, ngay đến Hoàng hậu cùng Đoan Quý phi thường ngày được hắn nhất mực sủng ái cũng không khuyên giải nổi. Toàn cảnh chỉ thấy một màn hỗn loạn thất điên bát đảo.
Hậu quả của trận hỏa hoạn này thập phần nghiêm trọng: gần hai phần ba Vĩnh Yên cung bị hủy hoại, Phục Kiến cung cạnh đó cũng bị lửa lan đến. Nơi bị thiêu rụi hoàn toàn chính là tẩm phòng hướng Nam của Thái hậu, tàn tích sót lại chỉ còn ngói nát đá vụn. Đừng nói toàn thây, đào lên được một nắm hài cốt đã là kỳ công.
Mặc dù nhiều năm qua ẩn mình trong thâm cung, không tham dự chính sự, nhưng người vùi thân biển lửa này dù sao cũng là Thái hậu tôn quý nhất của triều Đại Uyên. Tức thì trên dưới triều đình lẫn dân gian nổi lên nghi vấn chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-dai-xuan/68131/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.