Độc Cô Minh nghiến răng, dù hắn và Đạp Nguyệt Ô Truy đã cố tránh hết cỡ nhưng vẫn không né được mấy chục vụ nổ do tu sĩ Đạo Đài cảnh tự bạo ập đến sau lưng, tương đương một kích toàn lực của một tu sĩ Ứng Kiếp sơ kỳ.
Hắn ngay lập tức thổ huyết phun ra máu tươi, xương cốt gãy nát. Tuy nhiên nhờ có Trường Sinh kim huyết phục hồi nên lập tức bình thường trở lại.
Nhưng tốc độ hồi phục của hắn đã giảm bớt rất nhiều so với ban đầu. Không hẳn cứ sở hữu loại thể chất này là sẽ trở nên bất tử. Bị giết càng nhiều, kim huyết sẽ càng hao hụt, không thể tiếp tục biến thành dưỡng chất tái tạo xương cốt da thịt.
Mà chỗ kim huyết này một khi muốn bù đắp lại không hề dễ dàng chút nào, nên nhớ rằng để đạt đến cảnh giới kim huyết như bây giờ, Độc Cô Minh đã phải mất gần năm mươi năm, tính luôn quãng thời gian tu luyện ở hiện tại và thái cổ thì mới làm được.
- Giết!
Đáp lại đòn tự bạo vừa rồi, hắn vung bàn tay trái đang tạo thành hình “chưởng kiếm” về phía sau lưng, chém ra một chiêu Tịch Mịch!
Chiêu kiếm này vốn là để dành cho Trang tiểu thư đang khống chế rất nhiều cổ thú dưới đáy biển kia, nhằm giết chết nàng ta nhưng giờ đây lại bị bức phải sử dụng để cản bước đám tu sĩ đang đuổi gấp phía sau lưng trước, bằng không hắn sẽ rơi vào tình thế nguy hiểm.
Chưởng thủ tay trái vừa chém ra, bầu không khí đang từ nhiệt huyết sôi trào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-cuong/411318/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.